Lyrics
Giờ này nơi Bạch Mã Sơn đang rộn ràng hôn lễ,
Nàng đang gục đầu trong vòng tay âu yếm của Phùng Quân
Cho nhau nụ cười, cho nhau từng hơi thở
Bốn mắt đắm chìm trong mộng mị thần tiên.
Còn ta, ta sẽ bơ vơ trọn đời trọn kiếp, vậy xin âm thầm trả áo ai trao
Như thầm trả lại lời thề nguyện hỡi Loan ... nương ơi.
Trả áo em là trả luôn tình đầu tiên,
đường đôi ngã ly tan, tình mộng vấn vương mang
đang xúc động âm thầm, rồi em đi lấy chồng,
Ta ngậm ngùi trông theo áo bay, xác pháo rơi đỏ trên đường đi.
Rời kiệu hồng em theo tiếng ai, đang cất vương xót xa niềm riêng.
Kìa! Loan cô nương, sao cô nương lại có mặt nơi này
Khi hôn lễ đang tưng bừng mở hội.
để nói với anh lời sau cuối rằng muội đã trót yêu Hồ Vũ ân ca
đừng, cô nương đừng nói vậy mà đắc tội với chồng.
Nhưng biết làm sao vì đó là sự thật.
Không... xin hãy giữ cho nguyên một tình yêu huyền dịu
Thanh cao được giấu kín giữa
Tâm linh hai người trong cuộc,
Vậy thì Loan cô nương chớ vội nói ra chỉ làm đau đớn
Xót xa người phiêu bạt kẻ loan ...
... phòng. Xin hãy giữ kín niềm riêng nằm tận đáy
Linh hồn và xin coi như một chuyện buồn thiên cổ ẩn hiện mơ
Hồ trong khói sương
Cho Loan cô nương được giữ tròn bổn phận
Và cho tôi được sống bằng mộng tưởng
để rồi khi dấn thân vào cát bụi sương mù
Tôi vẫn gởi lại sau lưng từng niềm mơ ước...
Hồ Vũ ân ca, em biết lòng Vũ ca vô cùng cao thượng
Nhưng còn gì đâu mà cử hành lễ tân hôn.
Tại sao, tại sao lại không cử hành hôn lễ, tại sao Loan cô nương lại
Toan hủy hoại hạnh phúc của mình.
Tại vì bọn Thần Long Giáo cố tình phá vỡ
Nên đã cướp đoạt kiệu hoa và bắt
Trác đại sư ca của tiểu muội đi rồi.
Có lẽ do nơi định mệnh đã an bài,
Cho nên cuộc đời tiểu muội bị đặt vào một hoàn cảnh khắt khe,
Nếu Trác đại sư ca có mệnh hệ nào
Thì tiểu muội sẽ hóa thành cô phụ
Còn nếu Trác đại sư ca được bình yên trở lại
Thì trọn một đời mang nặng khối tình si.
Người ta đã đi rồi.
Kìa! sao Loan cô nương còn trở lại.
Tôi bỏ quên chiếc áo, nhưng tôi trở lại đây không vì chiếc áo đó.
Thưa cô nương.
ân ca ơi! Vài hôm nữa tiểu muội phải về một nơi xa xăm lắm.
Vâng! Tôi biết cô nương sẽ lên kiệu cưới về Bạch Mã Sơn
Vui câu phu phụ cùng Trác Phùng Quân công tử.
Vâng! Tiểu muội là kẻ ở khuê trung với chăn êm nệm ấm
Nên muốn ân cần trao tặng ân ca chiếc áo
Kẻo sương gió ngàn phương sẽ làm nặng vai phiêu bạt giang hồ.
Xin ân ca hãy nhận cho tiểu muội được vui lòng.
Mai mốt đây muội sẽ ra đi mong gì gặp lại
Xin ân ca giữ áo để làm một kỷ niệm tương tri.
Số mệnh đã an bài còn biết nói năng chi
Kẻ ở khuê trung lại nặng lòng sương gió
Ai khiến xui chi một lần tương ngộ mà lại đổi thay
Cả bao nhiêu năm tháng cận kề.
Nhận áo ai trao lời nghẹn nói
Gặp gỡ nhau chi quá muộn màng.
Ngơ ngẫn trãi buồn trên lối sỏi
Chưa lời hò hẹn đã ly tan.
Loan cô nương, Loan cô nương ơi!
Tay ôm áo ai trao như ôm trọn niềm tâm sự của một kẻ ngỡ
đã trọn tình luân lạc bốn phương
Giờ nhận thì nghe đau tủi trong hồn còn từ chối
Thì ngỡ ngàng lòng không nỡ nói
Kỷ niệm sẽ phai đi màu mong đợi
Vì mai mốt đây cô nương đã phải theo chồng.
Núi sông ngăn cách muôn trùng
đường về Bạch Mã chập chùng
Sương gieo, mịt mùng sông nước đìu hiu
Từ không nhận áo nghe lòng bâng khuâng.
Không, không! Tiểu muội bắt buộc ân ca
Phải nhận áo của Cẩm Loan đó.
A! Phùng Cẩm Loan cô nương.
Lyrics powered by www.musixmatch.com