Lyrics

Gió từ ngàn xa, sóng từ biển cả dập dồn trên bãi biển quê hương Gò Công, mảnh đất phù sa hiền hòa, thầm lặng Không phồn hoa như Vũng Tàu, Long Hải Không kiêu sa như Đại Lãnh, Hà Tiên Nhưng có một giọng ca đã một thời đi vào lòng người mến mộ Giọng ca của những cay đắng tình đời, giòn ca của những ngọt ngào kỉ niệm Phương Dung, người ca sĩ mệnh danh con nhạn trắng Gò Công Sẽ trở lại cùng quý vị qua những ca khúc dạt dào tình tự trong ban nhạc "Hương Quê" Phương Dung xin gởi đến Tri Âm không phải tiếng hát, lời ca Mà là những lời thì thầm tâm sự, những nức nở, nghẹn ngào của một đời ca sĩ Chiều xưa phai nắng dấu mòn đưa lối Soi bóng chung đôi mà hóa chia phôi Sương lạnh chiều đông buông tiếng thở Của người nguyện đợi chờ Nghẹn ngào giờ tiễn đưa Chợt thấy lòng như rớt giữa hư vô Đưa tiễn nhau đi ngại những đêm mưa Đêm chập chờn buông lên giấc mộng Em vẫn thường gặp anh như lúc xưa nơi sân trường Anh lên đường trăm hướng Em ở lại sầu thương Buốt giá câu thơ những lúc đêm mờ Ướp cánh hoa xưa vẫn nhớ hương chờ Mà đắm trong nghẹn ngào Mười năm mơ kết mây thành hoa trắng Mây vỡ, hoa tan, tàn giấc mơ hoa Anh hãy về đây đêm giá lạnh Vẫn nghe nồng hơi ấm của tâm hồn trọn mơ Anh lên đường trăm hướng Em ở lại sầu thương Buốt giá câu thơ những lúc đêm mờ Ướp cánh hoa xưa vẫn nhớ hương chờ Mà đắm trong nghẹn ngào Mười năm mơ kết mây thành hoa trắng Mây vỡ, hoa tan, tàn giấc mơ hoa Anh hãy về đây đêm giá lạnh Vẫn nghe nồng hơi ấm của tâm hồn trọn mơ
Writer(s): Manh Phat Lyrics powered by www.musixmatch.com
instagramSharePathic_arrow_out